Bruno Hagspiel
Có một nghệ sĩ dương cầm hỏi một vị đại nghệ sĩ dương cầm khác: “Có phải lúc nào ngài cũng chuẩn bị sẳn sàng để lên sân khấu diễn tấu ?” Đại nghệ sĩ dương cầm trả lời: “Tôi thì luôn luôn đợi lệnh, bốn mươi năm nay, mỗi ngày tôi đều luyện đàn 8 tiếng đồng hồ”.
-“Hy vọng tôi cũng có quyết tâm như ngài vậy”.
-“Trời cho mỗi người đều có quyết tâm như thế”, đại nghệ sĩ dương cầm nói tiếp: “Tôi chỉ dùng quyết tâm đó mà thôi”.
Suy tư:
Chỉ diễn tấu có một buổi, mà nhà nghệ sĩ dương cầm phải bỏ ra mỗi ngày 8 tiếng để luyện đàn trong 40 năm.
Để làm một linh mục phải học mất 7 năm trong Đại chủng viện (chưa kể 6 năm ở Tiểu chủng viện). Sau đó còn phải học mỗi ngày, suốt đời…
Để làm một bác sĩ phải qua 7 năm học, lại còn phải tham dự các lớp chuyên ngành.
Để trở thành một bà xơ dì phước, thì cũng phải mất 6,7 năm khấn tạm thời, rồi thực tập v.v…
Làm nghệ sĩ, làm linh mục hay bà xơ, bác sĩ, thì xét cho cùng, chỉ là một đời mà thôi, rồi sau đó thì…chết.
Nhưng để làm một thánh nhân, hay nói cách khác, để được sống muôn đời với Thiên Chúa, thì chúng ta chuẩn bị mấy năm ? Chúa Giêsu đã dạy chúng ta: “Anh em hãy canh thức và cầu nguyện kẻo sa chước cám dỗ (Mc 14, 38). c, Cầu nguyện luôn, cầu nguyện không ngừng, đó chính là chuẩn bị cho cuộc sống mai sau và là sức mạnh để chúng ta chống trả với chước cám dỗ.
Canh thức cũng đồng nghĩa với sẵn sàng, câu châm ngôn của các hướng đạo sinh là: Sẵn sàng. Sẵn sàng phục vụ bất cứ lúc nào, sẵn sàng hy sinh tất cả để phục vụ, sẵn sàng vượt qua những chuyện khó khăn.
Câu châm ngôn của người Công giáo phải là Cầu nguyện, cầu nguyện để được bình an, để nhìn ra thánh ý của Thiên Chúa, và nhất là cầu nguyện để chuẩn bị đón nhận những thử thách mà Thiên Chúa gởi đến để thánh hoá chúng ta.