Ngụ ngôn con chồn

1500

Có một con chồn muốn vào một vườn nho nhưng  khu vườn đã được rào giậu cẩn thận. Loanh quanh tìm mãi, con chồn phát hiện nơi hàng rào có một lỗ nhỏ, nó định chui vào nhưng không lọt, liền nghĩ bụng: “Ta phải nhịn đói để gầy bớt đi may ra mới vào được! “

Sau mấy ngày nhịn ăn, con chồn đã chui lọt qua lỗ hổng, vào được vườn nho và ăn một bụng no nê thoả thích. Nhưng rồi con chồn lại nhận ra nó đã quá mập để có thể chui trở ra ngoài. Thế là nó lại phải tuyệt thực một lần nữa.

Thoát rá khỏi vườn nho, con chồn ngẫm nghĩ: “Hỡi khu vườn nho lấp dẫn ngọt ngào, vào được trong nhà người để được gì nhỉ? Ta đã vào với hai bàn tay trắng, và rồi ta đã trở ra tay trắng  vẫn hoàn trắng tay ” .

Câu truyện người giầu có trong Tin mừng Luca 12.16-21:

”Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều hoa lợi, mới nghĩ bụng rằng :”Mình phải làm gì đây ? Vì còn chỗ nào đâu mà tích trữ hoa mầu”!  Rồi ông tự bảo :”Mình sẽ làm thế này : phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó. Lúc bấy giờ ta sẽ nhủ lòng : hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã”.

Khi nhắm mắt xuôi tay ông sẽ mang đi được những gì, ông giống như con chồn để bụng đói mà chui ra khỏi vườn mà chẳng mang được gì theo.