Ông chủ hãng của một hãng xuất nhập cảnh rất lớn là người rất tính toán, tính toán đến nỗi trở thành bần tiện. Ông không thể cho ai bước vào văn phòng làm việc, vì sợ người ta xin xỏ.
Một hôm có một phái đoàn Hội Hồng Thập Tự với các phu nhân đẹp đẽ tới để xin ông giúp cho những nạn nhân chiến cuộc tại Liban. Ông đành phải đón tiếp tử tế vì sợ tai tiếng với quốc tế. Ông trao tấm ngân phiếu cho bà trưởng phái đoàn và nói:
– Đây tôi xin giúp cho Hồng Thập tự 10.000 quan. Nhìn tấm ngân phiếu một hồi, bà trưởng phái đoàn ấp úng nói:
– Thưa ông giám đốc, ông quên ký tên dưới tấm ngânn phiếu này ạ ! .
Ông giam đốc bình tĩnh trả lời :
– Mỗi khi làm việc thiện, tôi đều muốn giấu tên không cho ai biết hết. Tôi không thể ký tên vào tấm ngân phiếu này, vì tôi chỉ muốn làm một vị ân nhân ẩn danh mà thôi.