Thứ Bảy, Tháng Ba 25, 2023
Google search engine
HomeCHIA SẺCái chổi

Cái chổi

Ngày xưa ở trên cung điện nhà trời có một người đàn bà nấu ăn rất khéo tay. Bà chế những món bánh trái tuyệt phẩm, làm những thức ăn ngon đến nỗi chỉ nếm qua một miếng là không thể nào quên được. Cho nên Ngọc Hoàng cho bà chuyên trông nom công việc nấu ăn cho mình ở thiên trù. Nhưng bà lại hay ăn vụng và tham lam. Lệ nhà trời những người hầu hạ đều có thức ăn riêng, nhất thiết không được đụng chạm đến ngự thiện, dù là Ngọc Hoàng ăn thừa cũng vậy. Nhưng luật lệ đó không ngăn được những người đang sẵn thèm khát. Người đàn bà vẫn tìm đủ mọi cách để làm cho kho thức ăn của nhà Trời hao hụt.

Tuy đã quá tuổi xuân, bà ta lại yêu một lão vốn chăn ngựa cho thiên đình. Đời sống của những người chăn ngựa thì ở cõi trời cũng như cõi đất đều cực khổ không kém gì nhau. Ông ta thích rượu và từ khi gặp người đàn bà này lại thèm ăn ngon. Bà ta say mê ông tưởng trên đời không còn gì hơn được. Mỗi lúc thấy người đàn ông đó thèm thức ăn, đồ uống của nhà Trời, bà ta không ngại ngần gì cả. Đã nhiều phen bà lấy cắp rượu thịt trong thiên trù giấu đưa ra cho ông. Cũng nhiều phen bà dắt ông lẻn vào kho rượu, mặc sức cho ông bí tỉ.

Một hôm, Ngọc Hoàng mở tiệc đãi quần thần. Bà và các bạn nấu bếp khác làm việc tíu tít. Chỉ vào chập tối, các món ăn đã phải làm đầy đủ. Rồi khi ánh nguyệt của đêm rằm sáng lòa là mọi người bắt đầu vào tiệc.

Nhưng giữa lúc cỗ đang bày lên mâm thì từ đàng xa, bà đã nghe tiếng lão chăn ngựa hát. Bà biết ông tìm mình. Bà lật đật ra đón và đưa giấu ông ta vào phía góc chạn. Bà đưa cho ông mấy chén rượu, thứ rượu ngon nhất của thiên tào rồi trở ra làm nốt mẻ bánh hạnh nhân.

Người đàn ông đó mới đi tắm ngựa ở bến sông về. Bưng lấy bát cơm hẩm, ông sực nhớ đến rượu thịt bây giờ chắc đang ê hề ở thiên trù, nên vội lẻn đến đây. Trong bóng tối, ông nuốt ực mấy chén rượu lấy làm khoái. Chén rượu quả ngon tuyệt, hơi men bốc lên làm ông choáng váng. Ông bỗng thèm một thức gì để đưa cay. Trong bóng tối, trên giá mâm đặt ở gần đó có biết bao là mỹ vị mùi thơm phưng phức. Đang đói sẵn, ông giở lồng bàn sờ soạng bốc lấy bốc để…

Khi những người lính hầu vô tình bưng mâm ngự thiện ra thì bát nào bát ấy đều như đã có người nào nếm trước. Ngọc Hoàng vừa trông thấy không ngăn được cơn thịnh nộ. Tiếng quát tháo của Ngọc Hoàng dữ dội làm cho mọi người sợ hãi. Bữa tiệc vì thế mất vui. Người đàn bà nấu bếp cúi đầu nhận tội. Và sau đó thì cả hai người cùng bị đày xuống trần làm chổi để phải làm việc luôn tay không nghỉ và tìm thức ăn trong những rác rưởi dơ bẩn của trần gian. Đó là tội nặng nhất ở thiên đình.

Lâu về sau, thấy phạm nhân bày tỏ nông nỗi là phải làm khổ sai ngày này qua tháng khác không lúc nào ngơi tay, Ngọc Hoàng thương tình ra lệnh cho họ được nghỉ ba ngày trong một năm. Ba ngày đó là ba ngày Tết Nguyên đán. Bởi vậy đời sau trong dịp Tết Nguyên đán, người ta có tục lệ kiêng không quét nhà.

Người Việt Nam chúng ta có câu đố về cái chổi “Trong nhà có một bà hay la liếm” mô tả thần tình động tác quét nhà nhưng trong đó chắc còn có ngụ ý nhắc lại sự tích của cái chổi.

Nghiện rượu, mê lô đề, bài bạc không chỉ khiến sức khỏe của người trong cuộc bị ảnh hưởng đáng kể mà còn kéo theo rất nhiều hệ lụy khác. “Khi một người hay chơi lô, đề và đánh bạc, nếu hết tiền họ sẽ tìm cách để kiếm tiền tiếp tục cuộc chơi. Nếu còn đi học và chưa kiếm ra tiền hoặc đi làm mà thu nhập thấp, họ có thể bất chấp thủ đoạn để có tiền chơi như trộm cắp, mượn đồ đi cầm cắm. Thậm chí táo bạo hơn là hành động cướp bóc, trấn lột…”.

“Rượu vào sẽ làm tinh thần của bạn mụ mị, không kiểm soát nổi bản thân, dễ bị kích động rồi sinh ra nhiều hành động khiếm nhã như chửi thề, đánh nhau… Con trai mà mắc phải thói cờ bạc, rượu chè thì đừng mong họ bỏ trong một sớm một chiều. Ở bên người con trai như vậy chỉ làm bạn thêm đau khổ và lo sợ không yên vì biết đâu nếu không có tiền để cờ bạc hoặc trong cơn say xỉn, anh ta có thể gây ra những hành động bạo lực làm tổn thương đến thể chất và tinh thần của bạn”.

Cãi vã là điều chắc chắn sẽ xảy ra nếu người yêu của bạn mang những thói hư tật xấu nói trên. Ở một chừng mực nhất định như uống cầm chừng, hoặc vì mục đích giao tiếp một vài lần có thể tạm chấp nhận nhưng nếu điều này trở thành thói quen thì rất khó chấp nhận. Tình yêu đôi lứa lúc này cũng bị ảnh hưởng, giả như chàng hứa sửa đổi nhưng rồi chứng nào tật nấy thì niềm tin của người này dành cho người kia cũng hao mòn đi. Một khi niềm tin không còn, tình yêu cũng sẽ dễ lung lay.

Yêu nhau là cùng nhau nhìn về một hướng và giúp nhau hoàn thiện mình. Trong trường hợp bạn trai nghiện rượu, mê lô đề, cờ bạc, việc đầu tiên bạn cần làm là động viên, khuyên nhủ anh ấy từ bỏ những điều đó. Hãy kéo anh ấy ra những cuộc vui không cần thiết, những cuộc sát phạt đỏ đen bằng cách ở bên anh ấy nhiều hơn, cùng nhau đi học, làm thêm, đi chơi hoặc tham gia một nhóm thiện nguyện nào đó để chàng bận rộn hơn và thấy cuộc sống ý nghĩa hơn.

Nếu như bạn đã cố gắng để giúp người yêu đi đúng hướng nhưng không thành, việc chia tay cũng nên tính đến để tránh những tổn thương, mệt mỏi thêm cho cả hai. Có thể bạn sẽ cảm thấy rất tội nghiệp nếu bỏ người yêu khi anh ta đang trong tình cảnh khó khăn. Nhưng ở một khía cạnh khác, đó là cách giúp đối phương có động lực để từ bỏ thói hư tật xấu.

Bên cạnh đó, bạn cũng nên nói cho gia đình của người yêu biết tình trạng của con cái họ để có biện pháp giáo dục và răn đe tốt hơn.

Khi đối phương đã thực sự tìm lại được chính mình, tránh xa “ma men” và “ma” đỏ đen, cả hai sẽ lại tìm đến nhau lần nữa nếu như còn yêu. (Baodatviet.vn)

Cái khốn đốn của con người là, không biết mình có tội. Có người đã nói một cách rất tự nhiên: Tôi muốn đi xưng tội, mà chẳng thấy có tội gì để mà xưng.

Cái mù tối của con người là không thấy tội của mình, chỉ nhìn thấy tội của người khác.

Ðây là một kế hoạch rất tinh vi của ma qủi. Một số cha mẹ thường la mắng con những sai lỗi mà chính mình đã hàng ngày làm gương xấu cho chúng. Một số giáo sĩ trong giáo hội cũng vậy (nhất là một số ít đấng Việtnam), trên toà giảng không lấy Lời Chúa soi đường dẫn lối, mà chỉ thích bới tội giáo dân để đày đoạ tinh thần họ. Các ngài lên án, trách phạt giáo dân về những tội mà chính mình phạm còn tệ hại hơn họ. Ðiều này không phải nói xấu các đấng, mà là sự có thật, công khai trống trải đã xảy ra tại một số xứ đạo.

Ðức Giêsu nói với người Pharisêu (Kinh sư): “Giả như các ông đui mù, các ông đã chẳng có tội. Nhưng nay các ông nói: Chúng tôi sáng mắt, thì tội các ông vẫn còn lưu lại.” (Yn 9: 41).

Gia đình, xứ đạo có Chúa Giêsu, thì cha mẹ, các đấng, không phải là cái loa phát thanh mà là cài đèn tỏa sáng để trên cao. (Mt 5:14)

Cái khốn đốn thứ hai là người ta không cần đến Chúa Giêsu, cứ thích cậy vào sức mình. Cho nên cứ đua nhau làm nhiều việc lành phúc đức, cứ đua nhau đi nhà thờ, không phải để yêu mến Chuá Giêsu mà để Lập công Ðền tội. Có rất nhiều Ðấng đã từng nói lên câu này trên toà giảng: “Ðừng cậy vào Chúa qúa lẽ, đừng cái gì cũng ỷ lại vào Chúa”. Lời dạy như thế, là rào ngăn vách chắn không cho người ta bám vào lòng thương xót của Chúa. Tư tưởng như thế đi ngược với Tin Mừng của Ðức Kitô Giêsu. Ðức Giêsu đã nói một cách dứt khoát: “Ngoài Ta, các ngươi không thể làm gì.” (Yn 15:5b).

Previous article
Next article
RELATED ARTICLES
- Advertisment -
Google search engine

Most Popular

Phản hồi gần đây