Nằm đếm sao

1750

Một đêm kia, trong lúc đang đọc báo, tôi nghe đứa con gái bé nhỏ của tôi bảo:

– Bố ơi, con sẽ đếm xem trên trời có bao nhiêu ngôi sao.

Sau đó, tôi nghe giọng nói êm đềm dễ mến của cháu bắt đầu đếm 1,2,3, 4… Và rồi tôi quay trở lại với nội dung bài báo đang đọc dở, không để ý gì đến cháu nữa.

Vây mà không ngờ, khi tôi đã đọc xong, cả tờ báo xếp lại một bên định đi ngủ, thì tôi lại nghe thấy tiếng con gái tôi vẫn tiếp tục đếm: 223, 224.  Đếm hết con số này tự nhiên cháu ngừng lại, quay sang tôi thỏ thẻ:

– Bố ơi, con không dè trên trời lại có nhiều ngôi sao đến thế!

Nghe con bình luận một cách ngây thơ đến thế, tôi chợt nhớ thỉnh thoảng tôi cũng thầm nói với Chúa:

– Bố ơi, con không dè trên trời lại có nhiều ngôi sao đến thế!

Nghe con bình luận một cách ngây thơ đến thế, tôi chợt nhớ thỉnh thoảng tôi cũng thầm nói với Chúa:

– Chúa ơi, để con đếm thử xem con đã thận lãnh được bao nhiêu ơn lành Chúa đã ban.

Và càng đếm, trái tim tôi càng thổn thức không phải vì âu sầu nhưng là vì có quá nhiều hồng ân Chúa đã tràn ngập trên đời tôi! Và tôi cũng thường bật lên lời bình luận như con gái tôi :

– Lạy Chúa con không tài nào ngờ được rằng đời con lại được hrởng nhiều ơn Chúa đến như thế!