Lới nói của thinh lặng

1133

Một hôm có một người quí phái đẫn một đàn chó và đoàn gia nhân đến trước sân nhà Đức Giám Mục Phanxicô Saiêsiô: chó thì để sủa ồn ào, gia nhân thì để chửi kịch liệt. Ông ta còn lên tận phòng Đức Giám Mục, múa tay múa chân thóa mạ người như giông nổi sét vang.

Thánh nhân điềm tĩnh ngồi nghe bất động chẳng nói chẳng rằng. Đối phương cho như thế là khinh rẻ mình, lại càng tức giận, động viên toàn lực lượng thể xác và tinh thần, chửi rủa thêm gấp đôi, Thánh nhân vẫn như tượng gỗ Có tai mà không nghe, có miệng mà không nói, có mắt mà không trông xem. … Sau cùng ông kia kiệt lực phải rút lui.

Các bạn hữu của thánh nhân liền đến hỏi tại sao ngài có thể giữ một thái độ thản nhiên như vậy được, Đức Giám Mục tiết lộ bí quyết: 

 – Tôi đã ký minh ước với  lưỡi tôi là bao lâu tâm hồn tôi còn bị xúc động, lưỡi tôi sẽ không được thốt ra một lời nào.

Có người không cũng có người dại…