Bruno Hagspiel
Sức mạnh của tự nhiên mặc dù rất mạnh mẽ, nhưng cần phải thông qua sự điều khiển, mới có thể sinh ra động lực hữu hiệu. Chúng ta điều khiển lửa để nấu nướng thức ăn, chúng ta điều khiển điện để chiếu sáng và làm những việc trong nhà, dùng đập ngăn nước để có thể lợi dụng sức gió.
Sự trưởng thành và học tập của cá nhân chúng ta, cũng là từ sự điều khiền bản tính chưa thuần của mình, ví dụ như tự cao tự đại, tự phụ.v.v…Những việc nhỏ khác trong sinh hoạt, chẳng hạn như đi bộ, trò chuyện, viết chữ, ăn cơm, lái xe, chơi đùa và vận động, cũng cần phải khống chế. Một cá nhân không có khả năng điều khiển bản tính của họ, thì sẽ không thành công.
Suy tư:
Bản năng của chúng ta giống như con ngựa bất kham, cần phải chế ngự nó. Biết bao nhiêu tội phạm ghê gớm đã xảy ra trong cuộc sống, biết bao nhiêu vụ giết người, gây thương tích, trộm cắp xảy ra trong xã hội, tất cả cũng là vì họ chưa chế ngự được “bản năng động vật” trong con người của mình.
Con người là động vật có trí khôn, không có trí khôn thì như một con vật không hơn không kém.
Thiên Chúa đã tạo dựng nên con người và ban cho họ có trí khôn, để họ cai quản, chế ngự và làm chủ vũ trụ. Con người đã chế ngự được thiên nhiên, đã bay lên các tinh tú xa vời vợi trong không gian, đã xuống tận vực sâu đáy biển để thăm dò thám hiểm…Nhưng độ sâu của tâm hồn và bản năng của con người, thì khoa học chưa thực nghiệm rốt ráo.
Người ta dùng dây cương để chế ngự và điều khiển con ngựa; người ta cũng dùng những phát minh khoa học tiên tiến để chế ngự thiên nhiên, nhưng để chế ngự bản tính của mình thì con người không thể dùng dây cương hay phát minh khoa học, mà phải dùng sự cầu nguyện và sự cố gắng liên tục để chế ngự bản năng của mình. Các thánh tử đạo là những người đã chế ngự bản năng của mình cách anh dũng: giữa sự sống tạm bợ và sự sống đời đời, giữa vinh hoa phú quý phù vân và gia tài bất diệt, giữa tình cảm con người và tình yêu Thiên Chúa, các ngài đã cầu nguyện, đã cố gắng liên tục để chọn cho mình phần nhất mà không ai có thể cướp mất được (Lc 10,42). Các ngài đã chế ngự được bản năng ham sống sợ chết của mình, đã chế ngự được bản năng hưởng thụ của mình để trở thành bạn thân của Thiên Chúa.
Trong cộng đoàn hay trong một tập thể, chế ngự mình cần phải được phát huy và đề cao, bởi vì khi chúng ta chế ngự được bản tính của mình, thì người anh em, chị em “dễ thở” hơn một chút, nụ cười tươi tắn hơn một chút, và như thế, tình yêu của Thiên Chúa mới có thể phát triển nơi mỗi một thành viên của cộng đoàn mình.
Chế ngự bản năng của mình là hành vi Bác ái và Yêu thương của người môn đệ Chúa Kitô.
ST