Thứ Bảy, Tháng Ba 25, 2023
Google search engine
HomeGIÁO XỨTiền giả

Tiền giả

Có một vị tu hành đã già cả. Ông ta bán đủ thứ đồ lặt vặt để có tiền mua gạo. Người ta bảo ông ta chẳng hề biết phân biệt thực hư gì cả, vì thường những kẻ mua đồ của ông trả lại ông những đồng tiền giả mà ông cứ nhận chứ không bao giờ cự nự; hoặc người mua còn bảo ông là đã trả tiền rồi mà thực ra họ chưa trả, và ông vẫn tin lời họ.

Khi giờ chết đến, vị tu hành ngước mắt lên trời mà nói:

– Ôi! lạy Đấng Alah, con đã nhận biết bao đồng tiền giả người ta trao cho con, nhưng chưa một lần con để lòng xét đoán họ. Con chỉ nghĩ rằng họ không ý thức việc họ làm. Con cũng vậy con là một đồng tiền giả. Xin Ngài đừng xét đoán con.

Và ngừơi ta nghe thấy tiếng nói:

– Làm sao có thể xét đoán một con người đã không xét đoán kéẻ khác?

33“Anh em còn nghe Luật dạy người xưa rằng: Chớ bội thề, nhưng hãy trọn lời thề với Đức Chúa. 34Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: đừng thề chi cả. Đừng chỉ trời mà thề, vì trời là ngai Thiên Chúa. 35Đừng chỉ đất mà thề, vì đất là bệ dưới chân Người. Đừng chỉ Giêrusalem mà thề, vì đó là thành của Đức Vua cao cả. 36Đừng chỉ lên đầu mà thề, vì anh không thể làm cho một sợi tóc hoá trắng hay đen được.37Nhưng hễ “có” thì phải nói “có”, “không” thì phải nói “không.” Thêm thắt điều gì là do ác quỷ. Mt 5, 37.

1. Thời nay, nói thay vì để thông đạt sự thật, đã trở thành phương tiện giúp đạt được điều người ta mong muốn: nói sao cũng được miễn đạt được mục đích thôi. Trong làm ăn, trong chính trị đã thế, mà buồn thay trong Giáo Hội và trong những cộng đoàn huynh đệ nhiều khi cũng thế.

“Đi hỏi già, về nhà hỏi trẻ” vì trẻ con rất trung thực. Phải chăng người thời nay đã già cỗi quá rồi, đã đánh mất sự trung thực hồn nhiên của tuổi thơ? Bởi đó Chúa Giêsu nói “Ai không trở nên như trẻ thơ thì chẳng được vào Nước trời.”

2. Lỗi về sự trung thực không phải chỉ là nói dối, vu khống mà còn là nói lệch đi một chút (xuyên tạc), hứa mà không làm, hẹn mà không giữ đúng.

3. Trung thực: người cha có hai con gái ở tuổi thanh xuân. Một cô rất đẹp và một cô kia có dáng vẻ bình thường. Ngày nọ, khi cả hai đang chuẩn bị tới trường, cô bé đẹp hơn nhìn vào gương, rồi phàn nàn với cha rằng gương này không phản chiếu hình ảnh trung thực của cô.

Thay vì giận dữ, ông bố khuyên con: “Ba muốn cả hai con nhìn vào gương đó mỗi ngày. Các con có được vẻ đẹp tự nhiên, phải tự nhắc mình đừng bao giờ làm mất đi vẻ đẹp của gương mặt bằng những hành động xấu. Và con là người không đẹp, con có thể che dấu sự thiếu vẻ đẹp đó bằng sự duyên dáng nơi những đức tính và cách cư xử đẹp của con.”

4. “Có thì nói có, không thì nói không, nói thêm thắt điều gì là do ác quỷ.”

Mỗi lần tôi xa nhà, mẹ tôi đều căn dặn: con phải sống thật thà với Chúa, với mọi người xung quanh và với chính mình. Mẹ ước mong cho tôi nên người có giá trị, luôn có lòng tự trọng và biết tôn trọng người khác. Để được như thế tôi không nên nghi ngờ, dối gian, mà phải sống trung thực đặc biệt trong lời nói. Chúa cũng dạy tôi như vậy “Có thì nói có, không thì nói không, nói thêm thắt điều gì là do ác quỷ.”

Lời dặn của mẹ là lời dạy của Chúa còn đó. nhưng tôi đã không đủ cam đảm để thực thi, để rồi lời dạy ấy như gió thoảng, chợt đến rồi vội đi.

Previous article
Next article
RELATED ARTICLES
- Advertisment -
Google search engine

Most Popular

Phản hồi gần đây