Đức Khổng Tử vào xem miếu Hoàn Công nước Lỗ, có một cái lọ đứng nghiêng. Ngài hỏi người coi miếu. Người ấy nói rằng:
– Đó là một vật quí nhà vua thường để bên chỗ ngồi để làm gương.
Đức Khổng Tử nói:
– Ta nghe nhà vua có vật quí cũng làm gương, vật đó để không thì đứng nghiêng, đổ nước vừa vặn thì đứng ngay, nước đổ đầy thì lọ đổ, bỏ không thì lọ lại đứng nghiêng.
Ngài chép miệng than rằng:
– Hỡi ôi ! Ở đời chẳng có cái gì đầy mà không đổ.
Thầy Tăng Tử nói:
– Có cách gì giữ cho đầy mà không đổ ?
Ngài nói:
– Thông minh thánh trí nên giữ bằng cách ngu độn: công lao to lớn hơn thiên hạ nên giữ bằng cách khiêm cung; sức khỏe hơn đời nên giữ bằng tính nhút nhát; giàu có bốn bể nên giữ bằng thói nhún nhường. Đó là cách đổ bớt đi để giữ cho khỏi quá đầy mà đổ.
Làm sao chúng ta có thể xác định chúng ta thực sự theo Thánh Ý Chúa chứ không phải theo ý mình?
Thiếu tình thân mật với Thiên Chúa chúng ta dễ suy luận và nhận định các vấn đề theo ý riêng, do quan niệm bản thân. Tưởng rằng đang phục vụ Thiên Chúa thực sự chúng ta có thể âm mưu ích lợi và danh vọng riêng.
Khi gặp sóng gió và thử thách chúng ta mới có thể biết đường lối chúng ta đang theo và động lực đang thúc đẩy chúng ta là do tình yêu Thiên Chúa hay do tự ái riêng.
Khi gió thổi mạnh và nước tuôn đến chúng ta mới có thể biết ngôi nhà được xây dựng trên cát hay trên tảng đá.
Lúc thành công, mọi người đứng vững, hăng hái hoạt động. Nhưng lúc gặp hiểu lầm, thất bại và bị sỉ nhục những kẻ muốn phục vụ một mình Thiên Chúa mới tiếp tục hoạt động và bình tĩnh dấn thân tiếp.
Chúa hỏi các môn đệ: “Bạn muốn gì?”.
Phúc cho môn đệ có thể đáp trả lại: “Con mong muốn nhận biết Chúa Kitô, và sức mạnh phục sinh của Người, con mong muốn thông phần vào sự thương khó của Người và nên giống Người trong sự chết với niềm hy vọng con cũng sẽ được sống lại từ các kẻ chết”. (Phil 3:10-11)