Một bà mẹ lo lắng đau khổ vì đứa con trai không còn tha thiết với chuyện đạo nghĩa nữa. Ngược lại, nó đi theo những bạn bè xấu và tỏ ra bất mãn mọi chuyện. Bà mẹ ấy đã tìm mọi cách để đưa con về đường tốt, nhưng tất cả đều vô ích. Một Chúa Nhật nọ, bà nẩy ra một ý lường và gọi đứa con trai lại.
– Con làm giúp mẹ chuyện này. Hãy đem gói đồ này đến cho gia đình ở căn nhà đối diện với chúng ta. Nếu con làm giúp mẹ điều ấy, mẹ hứa sẽ không quất rầy con bao giờ nữa.
Có lẽ để khỏi nghe tiếng mẹ cằn nhằn kêu ca nữa, anh con trai đã nhận lời mẹ yêu cầu. Anh đi đến địa chỉ mẹ dặn. Đó là một căn nhà nghèo nàn, bên trong anh thấy một người đàn bà đau ốm với ba đứa con nhỏ đang nheo nhóc khóc vì đói. Chàng thanh niên trao vội gói đồ và muốn rút lui ngay, nhưng người đàn bà đã gọi giật trở lại:
– Anh ơi, anh không thể đi được khi tôi chưa kịp cám ơn anh. Anh là người mà Thiên Chúa xót thương đã gởi đến cho chúng tôi. Xin Ngài trả công cho anh.
Chàng trai ra về, lòng bồi hồi xúc động. Ngay hôm sau anh trở lại địa chỉ này với một gói thức ăn mà anh đã mua bằng chính tiền túi của mình. Anh còn ở lại chơi khá lâu với mấy đứa nhỏ. Chàng trai đã thay đổi hẳn cuộc sống, vì lòng nhân hậu đã làm anh mỗi ngày thêm hạnh phúc.