Người ta kể rằng, ngày kia Chúa Giêsu giả làm bậc hành khách đi ăn xin. Chiều đến, Ngài rảo qua các biệt thự xinh đẹp, xin trọ qua đêm. Kẻ thì bảo vào chuồng ngựa mà ngủ, kẻ nói xuống vựa lúa, kẻ khác bảo chui vào gầm cầu thang. Nhưng xem ra bác hành khất không thèm nhận những lòng tốt đó. Bác ra xóm lao động xin trọ và được lối xóm tiếp đãi tử tế, cho ăn và ngủ chung phòng.
Sáng hôm sau thức dậy, bác ta biến đâu mất, nhưng bọn gia chủ thấy một bức thư trong đó ghi câu: “Các con là bạn hữu của Đức Kitô”. Sau này mấy kẻ nhà giầu nghe biết rất lấy làm hổ thẹn.
Chúa phán trong Phúc Âm: Khi các ngươi làm các việc đó cho một trong các anh em bé nhỏ nhất của Ta đây là các ngươi làm cho chính Ta.
Bấy giờ những người ấy cũng sẽ thưa rằng: Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói, khát, hoặc là khách lạ, hoặc trần truồng, đau yếu hay ngồi tù, mà không phục vụ Chúa đâu? Bấy giờ Người sẽ đáp lại họ rằng: Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi không làm như thế cho một trong những người bé nhỏ nhất đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy. Mt 25,31-46